Saturday, December 1, 2007

Thời gian như ngừng lại

Câu này nghe quen quá phải không?
Tôi đã đọc, đã nghe nó rất nhiều lần. Nhưng tôi để ý thấy rằng, khi người ta dùng câu này, người ta thường quên miêu tả những cảm giác đi kèm theo nó...
Để tôi kể bạn nghe vài lần mà tôi đã có cảm giác nhé:
Lần xa nhất mà tôi nhớ được chính là lần đầu tôi gặp được ba tôi...Thời gian như ngừng lại...cảm giác lạ lẫm tràn ngập...một chút vui mừng, một chút giận dỗi, nhiều nhiều thống khổ và khó xử
Một lần khác lúc trốn trong tủ áo, bị phát hiện..Thời gian như ngừng lại...xấu hổ, liều mạng...
Lúc làm lễ tốt nghiệp, bước lên nhận bằng, nhìn xuống thấy người ấy ngồi đó nhìn tôi cười nhưng trên tay không có hoa như người khác...Thời gian như ngừng lại...tự hào, ghen tỵ, thất vọng và đắm đuối, tin tưởng...Bởi vì cho đến thời điểm đó, người ta luôn bên tôi trong những lúc khó khăn cũng như vui sướng!
Thôi, chắc là không nên nói tiếp, lại sắp bị ngừng lại nữa rồi...Có những cảm giác ma mình hòan toàn không muốn đối đầu với nó chút nào; vì mình biết mình sẽ thua, sẽ lại chìm đắm trong những tư tưởng đen tối tiêu cực đó.

Nhưng thật ra, giá như thời gian dừng lại mãi mãi, có phải là nó sẽ thành vĩnh cữu không? Ai dám chắc chuyện đó chứ?

No comments: