Wednesday, November 28, 2007

Canh giữ những giấc mơ

Có truyền thuyết của người da đỏ Bắc Mỹ về Dreamcatcher, là vật dùng để chặn lại những giấc mơ xấu, chỉ cho những giấc mơ đẹp đi qua....Tôi hỏi Dan về điều này, anh bảo tôi đó chỉ là trò trẻ con. Mang thắc mắc này hỏi C., C. nói đã có thời C. đã tin vào nó, nhưng từ khi X của C. ra đi, C. bắt đầu gặp ác mông và rũ bỏ những niềm tin ngây thơ.
Tất cả trẻ con ở Bắc Mỹ đều biết về Dreamcatcher, nhưng tôi chỉ mới biết nó tận tường gần đây. Một điều mới khi tôi tìm hiểu về văn hóa của những người bạn. Tôi vẫn nhớ ánh mắt như cười và dịu dàng của Tom khi anh nói "I could be your dreamcatcher, anytime and any night". Nghe thật ngọt ngào, và tôi chỉ biết cười khi nói cảm ơn. Có lẽ một phần vì anh là British.
Trong lòng tôi đã có một dreamcatcher cho riêng mình, một người bằng xương bằng thịt và đã luôn ở bên tôi trong suốt thời gian dài, cùng tôi đi đến những giấc mơ đẹp. Tôi định sẽ nói cho anh biết rằng anh chính là người canh giữ những ước mơ trong tôi. Nhưng đã quá muộn, anh ra đi trước khi biết tôi yêu anh đến chừng nào.
Truyền thuyết cũng nói rằng, những giấc mơ xấu sẽ bị cuốn vào vòng xóay ở giữa, và sẽ bị thiêu đốt bởi ánh sáng của bình minh, thứ ánh sáng dịu dàng tinh khiết. Không còn anh, không còn dreamcatcher, những cơn ác mộng của tôi sẽ lại bủa vây và gặm nhấm giấc ngủ . Bạn có tự hỏi rằng những giấc mơ đẹp của tôi đâu, sao không thấy tôi nhắc đến? Anh, va câu chuyện tình 5 năm của chúng tôi là những giấc mơ đẹp nhất trong đời tôi. Nó đã đến, đã sinh ra và đã mang theo tất cả những giấc mơ đẹp khác khi nó vỡ đi.
Không còn anh, ác mông sẽ quay lại mỗi đêm...
hoặc là...
tôi sẽ không còn mơ mộng gì nữa. Làm gì có giấc mơ nào đẹp trên đời, phải không?
Tôi không ổn chút nào, thật đó. Tôi không ổn chút nào...When I could get back my dreamcatcher, anytime and every night..?!

No comments: